Chào Mừng Ngày Thành Lập Đoàn Thanh Niên 26-03-2024 !

Email
Mật khẩu
Nhớ mật khẩu

Quên mật khẩu | Đăng ký

Đang truy cập: 98
Trong ngày: 639
Trong tuần: 3377
Lượt truy cập: 5771327


Lời bình tập san 2018 – 2019
Lượt xem: 343

 

TOÀN CẢNH

HỘI THI VIẾT TẬP SAN CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 HƯỚNG TỚI KỈ NIỆM 20 NĂM THÀNH LẬP TRƯỜNG THPT ĐOÀN KẾT

Lời giới thiệu!

             Thưa cùng quý thầy cô giáo kính quý!

            Những ngày của tháng 11 chớm Động tuy se lạnh, nhưng có thể nói - với mỗi quý thầy, cô lại cảm thấy thật ấm áp trong lòng. Bởi, phần nhiều chúng ta cảm nhận được tấm lòng học trò thân thương của ngôi trường Đoàn Kết với biết bao nhiêu là tình cảm tri ân chân thành, sâu sắc.

            Món quà tinh thần đó, những ngày qua là kết quả của cả một hành trình dài mà cả tập thể nhà trường phấn đấu và tâm huyết vì các thế hệ học trò qua năm tháng...và đến nay, ta vui lòng nhận lấy.

            Những ngày này, dường như mỗi ngày đến lớp, ta thấy trong mỗi tiết giảng của mình thêm phần đặc biệt. Cảm nhận được những ánh mắt học trò ngọt ngào ánh lên niềm hân hoan vui sướng với tiếng gọi “thầy”, “cô”. Trong mỗi lời chúc, bài viết, trang thơ dẫu ngô nghê như chuyện ngày nào rồi bỗng  chốc trở nên  xao xuyến đến lạ.

            Thưa quý thầy, cô kính quý!

            Cùng với chuỗi hoạt động khác, Tập san năm nay ra đời trong chuỗi hoạt động Chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 và hướng tới kỉ niệm 20 năm thành lập nhà trường rất vui khi cùng các em nói lên những điều trân quý gửi tới thầy cô nhằm góp thêm cánh hoa tươi chào đón tinh thần “Tôn sư trong đạo” nhân văn và bất diệt.

            Qua các trang viết, có thể các em còn chưa biết cách bày tỏ; chưa biết xưng gọi tình cảm tri ân đó là gì hay đơn thuần là chưa biết thể hiện ra sao, nhưng tựu trung là lòng biết ơn và nuối tiếc.

            Biết ơn vì những gì thầy, cô mang lại. Nuối tiếc vì nhận ra thanh xuân sao đi như mây trời, để mỗi ngày qua là mỗi ngày gói gém kỉ niệm tâm tư, tình thầy nghĩa trò dần đầy thành kí ức.

            Thưa quý thầy cô!

            Những ngày qua, chúng tôi đã nỗ lực hết sức trong công tác tổ chức, giám khảo, trưng bày và viết lời bình cho hơn 800 bài viết (đủ thể loại thơ, văn, tản văn, truyện ngắn...) của 36 lớp cho một chương trình tròn hơn 1 tháng tham gia và tuyển chọn.

            Sẽ vẫn là thiếu sót trong quá trình biên tập và đánh giá mặc dù BTC đã làm việc với tinh thần nghiêm túc và hiệu quả. Do đó, Lời bình tập san có thể không truyền tải hết được toàn thể tấm lòng các em đến tận quý thầy cô như kì vọng. Chúng tôi rất mong nhận được lời góp ý để Hội thi tới thêm phần chất lượng.

            Qua chương trình, BTC xin chân thành cám ơn quý thầy cô tổ Ngữ Văn đã hỗ trợ miệt mài, nhiệt tình, chu đáo để có được những bài tuyển chọn hay, ý nghĩa. Đồng thời, có được lời bình của hội thi, kịp khắc họa chân dung nghề giáo vinh quang của chúng ta dưới mái trường THPT Đoàn Kết.

                                                                                      TM.BTC

                                                                                Mai Hữu Thành

            Dưới đây là Lời bình toàn cảnh hội thi tập san. Xin trân trọng cùng giới thiệu.....

Một năm có biết bao ngày

Ai ơi! Sao nỡ quên ngày 20

            Tháng 11 về trong không khí se lạnh của những ngày chớm đông. Phố phường dường như thay áo mới. Lòng người tràn ngập khúc hoan ca…

20 tháng 11 đã về…

            Kính thưa quý thầy cô giáo cùng toàn thể các em học sinh thân mến!

            20 tháng 11 -  ngày để mỗi thầy cô soi rọi tâm hồn, đốt thêm bầu nhiệt huyết truyền lửa cho các em. 20 tháng 11 - ngày để mỗi học sinh có cơ hội được bày tỏ lòng mình:

Vài ý văn gửi chút tình

Nâng niu góp nhặt lật nhìn thời gian

            Có lẽ thế mà cuộc thi sáng tác thơ văn chào đón này 20/11 của trường Trung học phổ thông Đoàn Kết được phát động trong tâm thế náo nức, rộn ràng. Chủ đề về thầy cô là chủ đề quen thuộc, muôn thuở nhưng viết về thầy, cô đối với học sinh mỗi lứa, mỗi thời tình cảm ấy vẫn luôn trong sáng, tinh khôi, mới mẻ vẹn nguyên như ngày nào. Dẫu có đi đâu làm gì tận chân trời góc bể, trong khoảnh khắc bất chợt của lòng mình các em vẫn dành chút nâng niu, quý trọng cho người đã đem đến cho ta tri thức, cách sống ở đời. Công ơn ấy, nghĩa tình kia sao ta có thể quên?

            Và để không quên một ngày đáng nhớ, các em đã xem một ngày bình thường của thầy cô thành một ngày có ý nghĩa trong cuộc đời mỗi học sinh.

            Và “tập san tri ân” như thay lời muốn nói: “Tập san tri ân như một cuốn nhật kí, một thước phim thu nhỏ ghi lại biết bao kỉ niệm về tình bạn bè, trường lớp. Và đặc biệt không thể thiếu bóng dáng người thầy, người cô đang ươm mầm xanh cho đất nước. (Lời ngỏ - 12a2)

            Các em biết đó!....

            Nghề làm thầy đâu chỉ có trang giáo án với phấn trắng, bảng đen mà còn đâu đó những giọt mồ hôi thầm lặng, những khóe mắt buồn nặng ưu tư khi học trò phạm lỗi và cả những ánh mắt nhìn lấp lánh niềm vui khi nghe tin trò thành công. Những điều ấy mấy ai biết được mấy ai nhận ra? Nhưng qua những trang viết thầy cô vẫn cảm nhận được các em đã thấu hiểu được những trăn trở nỗi niềm của thầy cô.

            Đặc biệt đối với học sinh 12 trước khi ra trường có biết bao nỗi nhớ vương đọng: nhớ trường, nhớ lớp, nhớ bạn thân yêu…sâu nặng ân tình một chút nhớ về thầy cô. Vì sao? Bởi lẽ:“ Quá trình mà con người ta đến bến bờ tri thức cũng như việc qua sông vậy. Sẽ có đoạn sông êm ả nhưng cũng có lúc dòng sông chảy xiết như muốn nhấn chìm tất cả mọi thứ. Ấy vậy  mà ta vẫn có thể vượt qua vì bên ta có thầy cô – người lái đò thầm lặng - những con người ấy thật tuyệt vời. (Chuyến đò cuối cùng – Chút tri ân của em Trần Thị Nam Phương lớp 12a1 dành cho cô giáo chủ nhiệm - chuyến đưa đò cuối cùng trong sự nghiệp trồng người vinh quang).

            Là học sinh các em vốn dĩ rất quen thuộc những danh từ mà xã hội dành cho thầy cô. Để nói về nghề giáo có nhiều mỹ từ để ngợi ca: “Kĩ sư tâm hồn”, “Người gieo mầm ước mơ”. Tuy nhiên có những từ riêng để nói về nghề giáo. “Nghề đưa đò sang sông”. Mới đọc lên ta nghe như chạnh lòng – một chút gì bạc bẽo phôi pha? Bởi lẽ đơn giản:

Người đưa đò đưa khách sang sông

Mấy ai quay lại bến đò xưa tìm lại người lái đò?

            Nhưng! dường như không phải thế thầy cô ơi! Cuộc đời của mỗi con người có biết bao cuộc hội ngộ gặp gỡ, đến rồi đi “Có những người đến rồi đi như gió thoảng nhanh đến nỗi chưa kịp để lại dấu vết. Cũng có người nán lại lâu hơn đủ để nhớ tên quen mặt rồi cũng rời xa.  Nhưng cũng có người tình nguyện bên ta mãi mãi. Đó là cô. Cô không phải là họa sĩ tài ba nhưng cô đã tô điểm cho tương lai chúng em những mảng màu tươi sáng”.

“Nào đâu ngày một ngày hai

Đó còn lời dạy trái, sai đủ điều

Dạy em nói ít làm nhiều

Biết yêu biết quý mọi người xung quanh”

            (Chút ân tình học trò - Trần Quỳnh Như 12a5).

            Cô không chỉ dạy cho chúng em bao điều hay lẽ phải, cô không chỉ là người truyền thụ kiến thức – cô còn là người gieo mầm ước mơ. Giữa lúc chúng em như những “con nai vàng ngơ ngác” đang lần lữa đứng giữa ngã ba đường: ngã rẽ cuộc đời lắm nẻo đi đâu? Và cô đã đến. Và em đã tìm được kim chỉ nam của đời mình. “Tôi như con thuyền loay hoay giữa biển học chẳng biết sẽ cập bến nơi đâu bến bờ tự nhiên hay xã hội? Cô đã đến như ngọn hải đăng soi đường cho thuyền tôi. Tôi đã đi theo ngọn hải đăng ấy, tôi đã chọn văn học tất cả bắt nguồn từ bài học đầu tiên của cô. Người khơi mở ước mơ”. (Đinh Thị Hồng Sim - 12a2 như một lời cảm ơn đến cô giáo chủ nhiệm định hướng đi cho cuộc đời mình.)

            Chắc các em cũng biết…

            Trong cuộc sống, con người đôi khi rất kì lạ: những gì luôn hiện hữu bên ta, ta thường không chú ý. Nhưng khi nó vuột khỏi tầm tay ta mới thấy nâng niu trân trọng. Và bất cứ ai cũng thốt lên lời hối tiếc muộn màng: ước như, giá như

            Học trò Nguyễn Phương Trang lớp 12a1 cũng ngậm ngùi ao ước: “Có một khoảnh khắc trong đời mà mình luôn ước được quay lại không phải để thay đổi quá khứ chỉ là có thể sống với nó thêm lần nữa…đó là những năm tháng cấp 3”.

            Vâng! Cứ ước đi em, bởi lẽ ước chỉ là mơ và mơ chỉ là những gì huyễn hoặc khó nắm bắt. Chính vì thế con người không thể thực hiện ước mơ quay về quá khứ. Vậy nên ta cần phải biết trân trọng hiện tại, sống hết mình những năm tháng đẹp nhất tuổi học trò cùng những nỗi niềm vô tư trong sáng:  yêu, ghét, giận hờn và hãy gọi tên ấy bằng một từ hoa mĩ: Thanh xuân!

            “Đó là những năm tháng đẹp nhất của tuổi trẻ - tuổi thanh xuân dưới mái trường Đoàn Kết. Khoảng thời gian đẹp nhất, hồi ức đẹp nhất, đáng trân trọng nhất(Lời ước của học sinh -  Nguyễn Phương Trang 12a1).

            Vậy, hãy sống hết mình tuổi thanh xuân và gói gém chúng vào miền kí ức làm hành trang theo ta bước vào đời. Trong hành trang ấy thiếu sao được tình bạn thân thương.

            Các em biết đó!

            Hai chữ tình bạn sao chất chứa thân thương. Có bạn ta như con người khác, có bạn ta sẽ vui hơn, nhìn đời đáng sống hơn và cảm nhận được những giá trị cuộc sống quanh ta.

            Phải chăng, vì thế tình bạn đã có sức “cảm hóa” khiến một cô bé vụng về, văn kém lại can đảm …viết tập san. Những con chữ vụng về, những dòng suy nghĩ ngây thơ, những lời tâm tình con trẻ, nhưng… rất ư chân thật.

            “Lời hồi đáp” ra đời từ lời thách đố với cô bạn thân. “Phải thú nhận rằng ban đầu tôi không định viết bài này tử tế đâu nhưng vì con bạn thân đáng ghét ấy nó muốn bài nó được đăng lên tập san “kỉ niệm 20 năm trường Đoàn Kết” nó cũng muốn chuộc lỗi với cô nữa nên nó hoàn thành bài viết sớm nhất. Đọc bài của nó mà thấy hay quá! Không biết vì lí do nó viết tốt hay do có cả tôi trong đó mà thấy xúc động thật. Tôi đùa với nó: nếu mày viết về bọn tao, tao sẽ viết một bài là “Lời đáp lại bạn” rồi bài của tao và mày sẽ đăng cùng nhau thế mới ngầu. Nói vậy thôi, chứ dễ gì, bởi văn tôi khá kém…”.(Cô học trò Hoàng Quân Bảo Nhi lớp 12a1 viết văn khá kém lại hoàn thành được “Lời hồi đáp” gần…hai trang giấy.)-Cám ơn bạn, cám ơn trường người đã khơi gợi cảm xúc nơi em.

            Vậy bạn ơi! Hãy nhớ mãi tuổi thanh xuân.

“Nhớ khi ngồi dưới tán cây

Ta cười, ta kể những ngày vui chơi

Nhớ ôi! Sách vở một thời

Mai này hãy nhớ đến thời thanh xuân

(Võ Nguyễn Thủy Tiên - 12a1)

            Còn các em học sinh lớp 11 và những cô cậu khối 10 mới bước chân vào trường cấp III thì sao?

            Ngày Tết thầy cô, các em suy tư gì.

            “Có lẽ ngày hôm nay đây, khi ta còn ngồi trên ghế nhà trường ta sẽ chưa cảm nhận hết ý nghĩa của khoảng thời gian ấy. Thế nhưng rất lâu về sau, ta sẽ nhớ hoài, nhớ mãi, nhớ đau đáu tiếng chuông trường, tiếng phấn viết bảng, tiếng thầy cô giảng bài, tiếng sột soạt sách vở, tiếng cười đùa bạn bè, tiếng ve sầu râm ran khi mùa hè đến…

                                                         (“Miền kí ức”- Võ Thị Bích Ngọc lớp 11a1.)

            Và không giống như anh chị khối 12, hối hả chạy đua với thời gian, sống hết mình với thanh xuân, không định nghĩa ngày 20/11 với những từ hoa mĩ. Tháng 11, tháng của những yêu thương đong đầy cảm xúc. Dòng tri ân của cô học trò Lê Ngọc Kim Khuê 11a1 gửi đến Thầy bí thư đoàn trường: “Tuy chưa một lần nói ra nhưng con đã xem Thầy là người bố thứ hai, cám ơn Thầy đã dạy con những điều bổ ích, cám ơn Thầy đã tha thứ cho con những lúc bồng bột, cám ơn Thầy cho con những trải nghiệm để con hoàn thiện bản thân, và cám ơn Thầy đã truyền ngọn lửa ấm áp sang con. Hãy tin con, một ngày con sẽ trưởng thành từ những lời dạy của Thầy.”

            Các em thân mến!

            Thầy cô biết những sáng tác của học sinh trường ta chưa thật hay, chưa thật đặc sắc nhưng nó là món quà quý nhất các em dành cho chúng tôi nhân ngày nhà giáo Việt Nam. Tấm lòng của các em tuy đơn sơ, mộc mạc nhưng sẽ là kỉ vật của nghề giáo. Nó giúp chúng ta hiểu thêm về nghề của mình. Thầy cô hiểu rằng mục tiêu của nghề giáo không phải là dạy học sinh kiếm sống, tạo cho các em phương tiện để đạt được sự giàu sang. Thầy cô không chỉ truyền thụ kiến thức mà còn định hướng tâm hồn các em, giúp các em trong cuộc sống luôn vươn tới cái chân và thực hành cái thiện.

            Trong cuộc sống còn nhiều vất vả lo toan đôi lúc có ai bất chợt trăn trở. “Trong cuộc sống mấy ai không cần tiền nhưng cuộc sống không chỉ có giàu sang và danh vọng, cuộc sống vẫn còn có những điều đáng để cho con người suy nghĩ vẫn còn có những điều tốt đẹp cho những ai có khát vọng đi tìm nó”.

            Các em thân mến!

            20/11 đã cận kề, đất trời se lạnh, không khí ngày Hiến chương lan tỏa khắp nơi. Tình cảm yêu thương của các em gửi gắm qua những trang viết sẽ đem đến cho chúng tôi những phút giây thanh thản giữa những ngày trời sắp giao mùa. Tình cảm của các em như một chút dư vị, một chút lửa sưởi ấm lòng thầy cô trong những ngày trời sắp trở đông.

             Cám ơn các em đã biến một ngày không thể quên thành một ngày đáng nhớ.

“Một năm có biết bao ngày

Chúng em không thể quên ngày 20”.

                                                                               Tân Phú ngày 14/11/1018- Tổ Văn

 

ĐC Mail Ban Quản Trị: quantriwebdk@gmail.com
Quản Trị : Thầy Lê Quốc Hoàng - DĐ: 0903.830.245
Email: lequochoangtp@gmail.com Hoặc lehoang125tp@gmail.com
Phòng CNTT Trường THPT Đoàn Kết
Địa Chỉ: Khu 7, TT. Tân Phú - H.Tân Phú - Đồng Nai