Đang truy cập: 157 Trong ngày: 1240 Trong tuần: 3178 Lượt truy cập: 5754497 |
Viết cho những ngày chông chênh chớm đông…
Lạnh. Lạnh rồi, cái se lạnh của đợt gió đầu mùa, lạnh của làn sương sớm mai và lạnh của làn sương chiều muộn.Tất cả đều làm nên cái lạnh khiến người ta giật mình, giật mình bởi thời gian trôi qua quá nhanh, nhanh đến ngỡ ngàng, nhanh đến nổi chẳng kịp nhận ra sự thay đổi của vạn vật quanh ta.Vậy là đông đến.Lâu rồi mới cảm nhận được cái se lạnh đến nao lòng, cái tiết trời không khỏi làm người ta nguôi ngoai tới những kỉ niệm đã qua.Tất cả gợi lên một kí ức hoang hoải về một thời đã xa…
Cái lạnh đầu mùa dường như thanh thản nhưng lòng người lại có vẻ vội vã, vội vã lẩn trốn cái lạnh của ngày cuối thu, vội vã lẩn trốn vệt nắng cuối mùa và vội vã lãng quên một vài điều ta không muốn nhớ. Biết nó sẽ đến cớ sao lòng lại bồi hồi đến lạ .Phải chăng trong tâm khảm mình đã mong chờ từ lâu.Cái lạnh đầu mùa chẳng đủ buốt để khiến người ta tái tê lòng. Cái lạnh này chẳng đủ xua tan đi những tia nắng cuối cùng của bầu trời. Cái lạnh này khiến trong lòng tích tụ mà chẳng thể vứt đi đâu được, chỉ có thể ôm khư khư trong lòng, kìm không được khiến ta nhớ.
Có mộ tmùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đương thì con gái
Đợi tôi chưa lấy chồng.
(NghiêmThịHằng)
Cô. Mai ThịLiên( TổVăn)
CÁC BÀI MỚI HƠN
CÁC BÀI CŨ HƠN
|
Phòng CNTT Trường THPT Đoàn KếtĐịa Chỉ: Khu 7, TT. Tân Phú - H.Tân Phú - Đồng Nai