Đang truy cập: 16 Trong ngày: 446 Trong tuần: 3087 Lượt truy cập: 5718619 |
“Ở hai đầu nỗi nhớ, yêu và thương sâu hơn”
Diễn ra trong mùa tri ân, hoạt động Hội diễn văn nghệ “20 năm kết nối yêu thương” và Kỷ niệm 20 năm thành lập trường THPT Đoàn Kết (1999 -2019) là dịp quý thầy cô nguyên là cán bộ, giáo viên, nhân viên cùng các thế hệ học sinh của nhà trường trở về hội ngộ trong vòng tay ấm áp, nghĩa tình, chan chứa yêu thương. Đêm Hội diễn văn nghệ ngoài sự tham gia của quý thầy cô giáo, các em học sinh của nhà trường còn có sự góp mặt của các em cựu học sinh, trong số đó có nhiều em là ca sỹ, nghệ sỹ hoạt động trên lĩnh vực nghệ thuật dệt nên giai điệu Tri ân về thầy cô trường lớp bạn bè cộng hưởng đồng điệu trong tình yêu con người tình yêu quê hương đất nước, lan tỏa từ mái ấm học đường gắn kết yêu thương, đam mê cháy bỏng trên một vùng phấn trắng mãi vương bay. Trở lại trường xưa không chỉ tìm lại hoài niệm về tuổi học trò, tri ân thầy cô mà còn để cảm thông, sẻ chia, động viên, khuyến khích tinh thần hiếu học và giúp đỡ những học sinh có hoàn cảnh khó khăn để các em phấn đấu vươn lên. Về lại trương xưa để tìm lại “Tiếng ve gọi hè, bài thơ viết vội, ghế đá rong rêu.. chỗ ngồi còn ấm trong veo tiếng cười”. Trở về khi đủ trải nghiệm để khôn lớn “Để ta quay lại, lúc xưa khởi đầu”
Biết đâu cuối nẻo đường về
Ngõ nhà xanh thắm, người quê ngóng chờ.
Biết đâu có lúc bài thơ
Nằm trong cặp sách, bây giờ bỗng yêu
Biết đâu ngơ ngẩn những chiều
Áo ai vẫn giữ những điều thầm yêu
Biết đâu, ghế đá rong rêu
Chỗ ngồi còn ấm, trong veo tiếng cười.
Bạn bè mười chín, đôi mươi
Những ngày xưa ấy, có người phương xa.
Biết đâu năm tháng đã qua
Thầy cô ta đó...đã già hơn xưa?
Biết đâu chừng ấy đã vừa?
Để ta quay lại, lúc xưa .... khởi đầu.
Không về ta biết về đâu
Sống không bờ bến, bạc đầu tiếc thêm
Ngày xưa ...là của nỗi niềm
Ngày nay... là của con tim sum vầy.
(Nhắn nhủ - Mai Hữu Thành cựu học sinh - hiện là giáo viên THPT Đoàn Kết)
Trong rất nhiều lời chúc, cùng với nhiều hoạt động tri ân nhân Lễ kỷ niệm 20 năm ngày thành lập trường, có một thế hệ học sinh của những năm đầu tiên niên khóa 1999-2000 “Trường xây dựng khi tôi gần 20, ngày trở lại trường xưa hai mươi tuổi”. Các em về để tìm lại ký ức của những ngày xưa ấy: mùi sơn mới, đá sỏi sân trường, nắng rát mặt, đường xa… “Nhớ lớp học ngày đầu mùi sơn mới, dưới sân trường đá sỏi vẫn loi nhoi, nắng rát mặt lũ học trò chúng tôi, vì trường mới nên cây chưa kịp lớn”. Trường THPT Đoàn Kết ngày ấy là trường công lập duy nhất của huyện Tân Phú, nên tất cả học sinh đều quy tụ về đây, năm học đầu tiên trường có 34 lớp với gần 2000 học sinh, những năm sau đó tăng lên 48 lớp với gần 2400 học sinh “Bạn ở xa đạp hơn mười cây số, bạn ở gần, cũng đến lớp ca ba”. Mới đó mà đã 20 năm “Ấy vậy mà giờ đã 20 năm, thương nhớ lắm, làm sao quay trở lại, tuổi học trò hồn nhiên bao thơ dại, giờ chỉ còn ký ức tháng ngày qua”. Trở về khi tim ta bao lần thổn thức, giấc ngủ chập chờn, đau đáu nhớ trường xưa. Học trò cũ 20 năm vẫn nhớ, về thăm thầy ôn kỷ niệm hàn huyên. Mặc dù trở về khi thầy cô ta đó đã già hơn xưa nhưng các em vẫn nhớ, nhớ rất tường tận, chi tiết dáng hình, tính cách, nhớ những áng văn hay thầy giảng, những hằng hà con số trong giờ Toán của thầy, những kỹ năng trong giờ thể dục, những anh hùng trong giờ Sử tôi yêu, nhớ lúc thầy hóa giải môn Sinh.. nhớ thầy chủ nhiệm khó tính nhưng bao dung, độ lượng, há hốc mồm trong giờ học Anh văn, nhớ quý cô mặc áo dài rất đẹp…Nhớ để thêm Tri ân thế hệ thầy cô ngày ấy “Đến từ nơi rất xa rồi ở lại ươm mầm bao thế hệ, màu tóc xưa giờ phai không còn nữa, mà thay vào màu tóc của thời gian”. Trong lễ kỷ niệm 20 năm ngày thành lập trường em Võ Thị Tuyết Phương đã thay lời cho các em cựu học sinh lớp 12A8 đọc bài thơ “Đoàn Kết tuổi 20” như lời tâm sự, như lời tri ân, lời chúc. Câu thơ đứt quãng, tiếng nấc nghẹn ngào, cảm xúc dâng trào, không sao diễn tả hết. Một khoảng trống im lặng để cùng đồng điệu lan tỏa, ý thức sâu sắc về công ơn dạy dỗ của thầy cô với bao thành công, vất vả của nghề dạy học và lời cầu chúc “Thầy cô mãi mãi tuổi thanh xuân, luôn tươi cười và luôn vui vẻ, một đời người một rừng cây tuổi trẻ.. thành tích cao, góp sức dựng xây trường”. Trong sâu thẳm của cõi lòng mới thấm thía câu ca “Mỗi nghề có một lời ru, dở hay thầy cũng chọn khúc ru này” càng hiểu hơn về nghề dạy học và hai chữ Người thầy.
“ĐOÀN KẾT” TUỔI HAI MƯƠI
Trường xây dựng, khi tôi gần hai mươi
Ngày trở lại, trường xưa hai mươi tuổi
Nhớ lớp học, ngày đầu mùi sơn mới
Dưới sân trường, đá sỏi vẫn loi nhoi.
Nắng rát mặt, lũ học trò chúng tôi
Vì trường mới, nên cây chưa kịp lớn
Kẻ ở xa, đạp xe mười cây số
Đứa ở gần, cũng đến lớp ca 3.
Ấy vậy mà …giờ đã hai mươi năm!
Thương nhớ lắm! Làm sao quay trở lại?
Tuổi học trò, hồn nhiên bao thơ dại
Giờ còn lại …kí ức tháng ngày qua!
Thầy cô tôi, đến từ nơi rất xa
Rồi ở lại, ươm mầm bao thế hệ
Màu tóc xưa, giờ phai không còn nữa
Mà thay vào, màu tóc của thời gian!
Bóng cô thầy, giờ vẫn còn đây
Thầy Hiệu trưởng - thầy Hiển - văn hay lắm!
Thầy Hiệu phó - thầy Quân xưa dạy lý
Thầy Hồng Ân, dạy sử - những anh hùng.
Rồi thầy Tuấn, thể dục dạy kĩ năng
Thầy Minh toán, hằng hà bao con số
Áo dài xưa - thần tượng thời áo trắng
Các cô đẹp: Phương Anh – Tâm - Thu Ba.
Thầy Lữ Hùng, người hóa giải môn sinh
Thầy Tiến Thành, anh văn đọc như gió
Thầy chủ nhiệm - thầy Khảm nổi tiếng khó
Nhưng bao dung, và thương các học trò.
Kính chúc thầy - mãi mãi thanh xuân
Kính chúc cô - luôn tươi và vui khỏe
Một đời người - một rừng cây tuổi trẻ
Bao thành công, bao vất vả trong nghề.
Nay tôi về, trường xưa đã hai mươi
Đầy niềm vui, xúc động không tả xiết
Chúc tập thể, thầy trò trường Đoàn Kết
Thành tích cao, góp sức dựng xây trường!
Kỷ niệm 20 năm ngày thành lập trường 12A8 (1999 - 2000) kính tặng
20 -11-2019 – Văn Hiển
|
Phòng CNTT Trường THPT Đoàn KếtĐịa Chỉ: Khu 7, TT. Tân Phú - H.Tân Phú - Đồng Nai