Đang truy cập: 122 Trong ngày: 777 Trong tuần: 3627 Lượt truy cập: 5740912 |
THIÊN TAI TANG TÓC!
Nhớ hồi nhỏ, Ông mình hay đọc cho mình nghe bài thơ về lũ lụt năm Thìn (1964) ở sông Thu Bồn quê tôi.
(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)
Nước
Nước phủ ngập cả rồi
Nước từ sông sâu dâng lên
Nước trên nguồn cao đổ xuống
Chín ngày liền mưa gào gió thét
Cuốn phăng rồi tất cả
Còn gì không những thân hình tơi tả
Dưới ghềnh khe, trong bụng cá, ngoài đại dương
Chiều lắng xuống hồn ma vờn bóng quạ
Đàn con thơ mất mẹ đứng run run.
“Anh gắng sống nuôi con”
Tay người đàn bà buông cành cây cổ thụ
Bóng người đàn bà chới với giữa dòng nước lũ
Vĩnh biệt cuộc đời khổ đau.
Cha ôm con môi hàn run cầm cập
Nghiến răng chờ nước phủ ngọn cây cao
Giữa đêm khuya nghe tiếng người kêu cứu
Ai cứu đây kẻ khóc người gào
Còn gì nữa không
Nhà cửa, người ta, lúa ngô, súc vật
Cha mất con, vợ mất chồng
Bóng tử thần vẫn còn lẫn khuất
Nước xuống rồi người đói lã nằm run
Con trâu quý hơn vàng nén bạc muôn
Trâu chết rồi người sống sót kéo cày sao nỗi
Thiên tai qua mười năm còn khổ đói
Mười năm còn giá lạnh lầm than
Ôi núi đồi Thượng Đức
Ôi đồng bằng Hoà Vang
Nước lên dốc triền Đức Dục
Một ngàn người vĩnh biệt Cà Tang
Duy Xuyên, Đại Lộc, Điện Bàn
Xác người dưới sáu tất bùn vùi sâu
Tam Kỳ, Hà Lam điêu tàn đứng đó
Trời Trà My, Tiên Phước chết một màu
Bên ni Bến Ván, bên nớ Bà Bầu
Ôi Dốc Sỏi, Nghĩa Hành, Bình Sơn
Đất không khô để chôn người bạc mệnh
Sông Trà ơi sớm chiều ru bờ Thiên Ấn
Sao hôm nay sông đổ thác sóng cuồn
Người dân xứ Quảng có tội tình chi
Mà trời nỡ đoạ đầy trong bao ngàn khổ
Nước sông Vệ vốn quyện tình Đức Phổ
Sao hôm nay cuốn mất Thu Xà
Cơ trời dấy động can qua
Ôi ba miền đất tha ma não nùng
Bão trời bão cả trong lòng
Thiên tai với súng đạn gầm máu xương
Nói sao cho cùng
Gào sao cho vơi lòng dạ
Trời đầy đoạ chi người dân miền trung
quanh năm muối dưa nghèo khổ
cằn khô mấy dãi ruộng đồng...
ST. CKD
|
Phòng CNTT Trường THPT Đoàn KếtĐịa Chỉ: Khu 7, TT. Tân Phú - H.Tân Phú - Đồng Nai